Tải MP3Tải Dàn Bài
Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 5:21-26
Câu gốc: Châm-ngôn 29:22 Người hay giận gây ra điều tranh cạnh; Và kẻ căm gan phạm tội nhiều thay.
Mục đích: Gia-cơ 1:19 Hỡi anh em yêu dấu, anh em biết điều đó: người nào cũng phải mau nghe mà chậm nói, chậm giận; 20 vì cơn giận của người ta không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời.
1. Chúa Jêsus dạy về luật xử đoán về sự giận và mắng anh em mình: Ma-thi-ơ 5:21 Các ngươi có nghe lời phán cho người xưa rằng: Ngươi chớ giết ai; và rằng: Hễ ai giết người thì đáng bị tòa án xử đoán.
• Luật Cựu ước: Xuất 20:13 Ngươi chớ giết người = Xử theo kết quả của hành động)
• Luật của nước trời: Bị xét xử về tội giận Ma-thi-ơ 5:22 Song ta phán cho các ngươi: Hễ ai giận anh em mình thì đáng bị tòa án xử đoán; (Bị xử theo lời nói được phát xuất từ trong lòng) → Chậm giận: Gia-cơ 1:19b Người nào cũng phải mau nghe mà chậm nói, chậm giận.
2. Những hậu quả từ việc giận anh em mình trong Kinh Thánh:
a. Ca-in và A-bên: Sáng-thế Ký 4:1 A-đam ăn ở với Ê-va, là vợ mình; người thọ thai sanh Ca-in và nói rằng: Nhờ Đức Giê-hô-va giúp đỡ, tôi mới sanh được một người. 2 Ê-va lại sanh em Ca-in, là A-bên; A-bên làm nghề chăn chiên, còn Ca-in thì nghề làm ruộng.
• Ca-in và A-bên dâng của lễ: Sáng-thế Ký 4:3 Vả, cách ít lâu, Ca-in dùng thổ sản làm của lễ dâng cho Đức Giê-hô-va. 4 A-bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó.
• Chúa nhận của lễ của A-bên và không nhận của A-bên: Sáng- 4:4b Đức Giê-hô-va đoái xem A-bên và nhận lễ vật của người; 5 nhưng chẳng đoái đến Ca-in và cũng chẳng nhận lễ vật của người; cho nên Ca-in giận lắm mà gằm nét mặt. 6 Đức Giê-hô-va phán hỏi Ca-in rằng: Cớ sao ngươi giận, và cớ sao nét mặt ngươi gằm xuống? 7 Nếu ngươi làm lành, há chẳng ngước mặt lên sao? Còn như chẳng làm lành, thì tội lỗi rình đợi trước cửa, thèm ngươi lắm; nhưng ngươi phải quản trị nó.
• Ca-in giết A-bên: Sáng-thế Ký 4:8 Ca-in thuật lại cùng A-bên là em mình. Vả, khi hai người đang ở ngoài đồng, thì Ca-in xông đến A-bên là em mình, và giết đi. 1 Giăng 3:12 Chớ làm như Ca-in, là kẻ thuộc về ma quỉ, đã giết em mình. Vì sao người giết đi? Bởi việc làm của người là dữ, còn việc làm của em người là công bình.
• Ca-in vô trách nhiệm với em bằng hành động gian ác của mình: Sáng- 4:9 Đức Giê-hô-va hỏi Ca-in rằng: A-bên, em ngươi, ở đâu? Thưa rằng: Tôi không biết; tôi là người giữ em tôi sao? 10 Đức Giê-hô-va hỏi: Ngươi đã làm điều chi vậy? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến Ta. (1Giăng 2:11 Nhưng ai ghét anh em mình, thì ở trong sự tối tăm, làm những việc tối tăm, và không biết mình đi đâu, vì bóng tối tăm đã làm mù mắt người.)
• Kết cuộc: bị đất rủa sả: Sáng-thế Ký 4:11 Bây giờ, ngươi sẽ bị đất rủa sả, là đất đã hả miệng chịu hút máu của em ngươi bởi chính tay ngươi làm đổ ra.
o Không thịnh vượng: tài chánh bị rủa sả: Sáng 4:12a Khi ngươi trồng tỉa, đất chẳng sanh hoa lợi cho ngươi nữa;
o Đời sống bị rủa sả: Sáng- 4:12b ngươi sẽ lưu lạc và trốn tránh, trên mặt đất.
o Thân thể bị rủa sả: Sáng-4:13 Ca-in thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Sự hình phạt tôi nặng quá mang không nổi.
o Cảm xúc bị rủa sả: Sáng 4:14 Nầy, ngày nay, Chúa đã đuổi tôi ra khỏi đất nầy, tôi sẽ lánh mặt Chúa, sẽ đi lưu lạc trốn tránh trên đất; rồi, xảy có ai gặp tôi, họ sẽ giết đi. (Ê-sai 59:7 Chân họ chạy đến điều ác, nôn nả làm đổ máu vô tội; tư tưởng họ là tư tưởng gian tà, sự phá hại diệt vong là ở trên đường lối họ. 8 Họ không biết đường bình an, trong đường họ đi không có sự công nghĩa. Họ tự làm những lối quanh queo: ai đi trong đó thì chẳng biết sự bình an.)
b. Ê-sau giận và muốn giết Gia-cốp vị bị cướp mất lời chúc phước của cha mình: Sáng thế-ký 27:1-35 (Gia- cốp cướp phước hạnh của Ê-sau)
• Ê-sau giận, ghét, và muốn giết Gia-cốp: Sáng thế-ký 27:36 Ê-sau liền nói rằng: Có phải vì người ta gọi nó là Gia-cốp mà nó hai lần chiếm lấy vị tôi rồi chăng? Nó đã chiếm quyền trưởng nam tôi, và lại bây giờ còn chiếm sự phước lành của tôi nữa. Tiếp rằng: Cha chẳng có dành sự chúc phước chi cho tôi sao? … 41 Ê-sau trở lòng ghét Gia-cốp vì cớ cha mình chúc phước cho người, bèn nói thầm trong lòng rằng: Ngày tang của cha đã hầu gần; vậy, ta sẽ giết Gia-cốp, em ta, đi.
• Kết cuộc:
o Ê-sau muốn tấn công khi nghe Gia-cốp sau 20 năm trở về: Sáng-thế Ký 32:6 Các sứ giả trở về nói cùng Gia-cốp rằng: Chúng tôi đã đi đến Ê-sau, anh của chủ; nầy người đang đem bốn trăm người đến để rước chủ. (Chúa cứu Gia-cốp ra khỏi tay Ê-sau và cho anh em hòa thuận khi gặp nhau)
o Nhưng Ê-sau quyết định sống xa cách em và vùng đất hứa: Sáng 36:6 Ê-sau dẫn các vợ, con trai, con gái mình, mọi người nhà, các bầy chiên, lục-súc, và tài vật mình đã gây dựng tại xứ Ca-na-an, dời qua xứ khác, cách xa Gia-cốp, em mình.
o Sự không tha thứ chuyển tải cho con cháu của Ê-sau khi gặp con cháu Gia-cốp: Khoảng 430 năm sau đó: Dân-số Ký 20:14 Đoạn, từ Ca-đe, Môi-se sai sứ giả đi đến vua Ê-đôm đặng nói rằng: Y-sơ-ra-ên, là em vua, có nói như vầy: Vua biết các sự tai nạn đã xảy đến cho chúng tôi, 15 và tổ phụ chúng tôi đi xuống xứ Ê-díp-tô là làm sao? Chúng tôi đã ở lâu tại xứ Ê-díp-tô, nhưng dân xứ đó bạc đãi chúng tôi và tổ phụ chúng tôi. 16 Chúng tôi có kêu la cùng Đức Giê-hô-va; Ngài có nghe thấu tiếng kêu, bèn sai một thiên sứ dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Nầy, chúng tôi hiện ở tại Ca-đe, là thành ở nơi đầu bờ cõi của vua. 17 Xin cho phép chúng tôi đi ngang qua xứ của vua; chúng tôi sẽ chẳng đi ngang qua đồng ruộng, sẽ chẳng đi ngang vườn nho, và chúng tôi cũng sẽ chẳng uống nước các giếng; chúng tôi sẽ đi theo đường cái của vua, không xây qua bên hữu, cũng không xây qua bên tả cho đến chừng nào đã đi ngang khỏi bờ cõi của vua. 18 Nhưng Ê-đôm đáp rằng: Ngươi chớ khá đi ngang ranh ta; bằng cượng, ta sẽ cầm gươm ra đón ngươi. 19 Dân Y-sơ-ra-ên tâu rằng: Chúng tôi đi theo đường cái; nếu chúng tôi và bầy súc vật chúng tôi uống nước của vua, thì chúng tôi sẽ trả tiền. Xin chỉ để đi bộ ngang qua, không chi khác nữa. 20 Nhưng Ê-đôm đáp rằng: Ngươi chẳng được qua đâu! Ê-đôm bèn đem quân chúng rất đông, tay cầm binh khí, ra đón Y-sơ-ra-ên. 21 Ấy vậy, Ê-đôm không cho phép Y-sơ-ra-ên đi ngang bờ cõi mình; Y-sơ-ra-ên trở đi khỏi người. (Ê-đôm là con cháu của Ê-sau)
c. Các thầy thông giáo và người Pha-ri-si giận Đức Chúa Jêsus: và tìm cách xử Ngài vì Ngài chữa lành cho một người bị teo bàn tay hữu trong ngày Sa-bát trong nhà hội:
Lu-ca 6:6-10 (Câu 11 Nhưng họ giận lắm, bèn bàn cùng nhau về việc mình có thể xử với Đức Chúa Jêsus cách nào. → Châm-ngôn 29:22 Người hay giận gây ra điều tranh cạnh; và kẻ căm gan phạm tội nhiều thay.)
d. Thầy cả thượng phẩm và người Sa-đu-sê: Giận muốn giết các sứ đồ
Công-vụ 5:16 Dân sự ở các thành lân cận cũng lũ lượt kéo tới thành Giê-ru-sa-lem, đem đến những người đau ốm và kẻ bị tà ma khuấy hại, thì hết thảy đều được chữa lành. 17 Bấy giờ thầy cả thượng phẩm và những kẻ theo người (ấy là phe Sa-đu-sê) đều đứng dậy, đầy lòng ghen tương, 18 bắt các sứ đồ bỏ vào khám công. → (Công-vụ 5:33 Họ nghe mấy lời thì nghiến ngầm, giận hoảng, bàn mưu giết các sứ đồ.)
3. Tại sao Đức Chúa Jêsus lên án việc mắng anh em mình: Ma-thi-ơ 5:22b Ai mắng anh em mình là Ra-ca, thì đáng bị tòa công luận xử đoán; ai mắng anh em mình là đồ điên, thì đáng bị lửa địa ngục hành phạt. (Ra-ca: Có liên hệ với từ A-ram nghĩa là rỗng tếch, trống không, đồ ngu)
a. Vì sĩ nhục Đấng tạo dựng: Châm-ngôn 17:5 Ai nhạo báng người bần cùng sỉ nhục Đấng tạo hóa mình; Ai vui mừng về tai họa sẽ chẳng được thoát khỏi bị phạt.
Gia-cơ 3:6 Cái lưỡi cũng như lửa; ấy là nơi đô hội của tội ác ở giữa các quan thể chúng ta, làm ô uế cả mình, đốt cháy cả đời người, chính mình nó đã bị lửa địa ngục đốt cháy.
b. Rủa sả hình ảnh của Chúa: Gia-cơ 3:9 Bởi cái lưỡi chúng ta khen ngợi Chúa, Cha chúng ta, và cũng bởi nó chúng ta rủa sả loài người, là loài tạo theo hình ảnh Đức Chúa Trời. → (Ma-thi-ơ 12:36 Vả, Ta bảo các ngươi, đến ngày phán xét, người ta sẽ khai ra mọi lời hư không mà mình đã nói.)
4. Cách giải quyết sự giận và mắng anh em mình:
a. Đưa tay lên trời cầu nguyện thay cho sự giận dữ cãi cọ: 1 Ti-mô-thê 2:8 Vậy, ta muốn những người đàn ông đều giơ tay thánh sạch lên trời, mà cầu nguyện khắp mọi nơi, chớ có giận dữ và cãi cọ.
b. Nghe lời Ngài dạy: Ê-sai 50:4 Chúa Giê-hô-va đã ban cho ta cái lưỡi của người được dạy dỗ, hầu cho ta biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ mệt mỏi. Ngài đánh thức ta mỗi buổi sớm mai, đánh thức tai ta để nghe lời Ngài dạy, như học trò vậy.
c. Nói lời lành: Ê-phê-sô 4:29 Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.
d. Chúc phước: 1 Phi-e-rơ 3:9 Đừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa sả trả rủa sả; trái lại phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành.
5. Cầu nguyện theo sự dạy dỗ của Đức Thánh Linh.